Người ta nói rằng, “bát cháo buổi sớm luôn thơm ngon hơn ly rượu lúc đêm khuya”, bạn có tin không?
Kiên trì dậy sớm, tôi được gì?
Ba tháng luyện được cơ bụng.
Một năm đọc được ít nhất 50 cuốn sách hay.
Cho chính mình một cuộc sống dư dả hơn.
Một mình đi du lịch vòng quanh đất nước.
Tìm được con đường sự nghiệp mình yêu thích, và xứng đáng để phấn đấu cả đời.
Ngày ngày sống thật nghiêm túc theo kế hoạch mình đã định sẵn.
Đó là cuộc sống chỉ dừng lại trong giấc mơ của rất nhiều người.
Nhưng sau năm năm kiên trì dậy sớm, tôi có thể tự hào nói với chính mình rằng:
Mình làm được rồi!
Có thể mọi người sẽ cho rằng, hẳn tôi phải là một con người cứng nhắc, vô vị lắm, còn trẻ mà sống cuộc sống như đi tu vậy.
Quả thực, so với phần lớn bạn bè cùng trang lứa, tôi không biết gì về
những bộ phim đang hot, không quan tâm người nổi tiếng nào mới lộ tin
ngoại tình, cũng không rõ thành phố mình sống đang rộ lên món ngon gì.
Nhưng việc sống có giờ giấc nghiêm chỉnh mang lại cho tôi tốc độ trưởng
thành nhanh gấp mười lần người khác, và một cuộc sống đúng như mình mong
ước.
Hiện tại, sau 3 năm ra trường, tôi cùng bạn bè mở được một công ty
nhỏ ở một thành phố lớn, mua đồ về cơ bản không cần nhìn giá, muốn đi
đâu liền có thể lập tức đặt vé rồi đi. Tôi cũng không phải một kẻ cuồng
công việc, dù tự mình quản lý công ty rất bận rộn, nhưng tôi vẫn có thời
gian vui chơi, trải nghiệm những thứ mới mẻ, những điều mình yêu thích,
như lướt sóng, nhảy dù, ngồi thiền…
Mọi người thường hỏi, rõ ràng công việc bận rộn như thế, tôi lấy đâu ra thời gian mà suốt ngày đi đây đi đó?
Tôi trả lời, thời gian cũng như tiền bạc vậy, phải tích cóp thì mới có.
Tôi chẳng có bí quyết gì, chỉ có một “vũ khí” vô cùng lợi hại: kiên trì dậy sớm.
Dậy sớm, một việc đơn giản nhưng không hề dễ dàng
Tâm lý học chỉ ra rằng, quá trình hình thành một thói quen tốt chia
làm ba giai đoạn: bắt đầu thì hưng phấn, sau đó đến khốn khổ, và cuối
cùng là hưởng thụ.
Dậy sớm cũng vậy.
Tuần đầu tiên bắt đầu tập dậy sớm, tôi vô cùng vui vẻ và hưng phấn.
Thấy nắng sớm thật dễ chịu, sân ký túc vắng vẻ chẳng có mấy ai thật yên
bình, bản thân mình mỗi ngày có thêm hai tiếng đồng hồ tự do.
Hơn nữa sáng ra đầu óc tỉnh táo minh mẫn, làm gì cũng thuận lợi, học cũng nhanh vào hơn nhiều.
Sau đó tầm nửa tháng, tôi bắt đầu bước vào giai đoạn tiếp theo.
Lúc đầu vì đang hưng phấn, nên hoàn toàn quên mất việc cơ thể đang
phải làm quen với việc đột ngột thay đổi thói quen. Sau khi hưng phấn
qua đi, cơ thể bắt đầu mệt mỏi vô cùng, trong đầu cũng liên tục nảy ra
suy nghĩ muốn từ bỏ. Nhất là vào mùa đông, 5 giờ trời còn chưa sáng,
trong chăn thì ấm bên ngoài thì lạnh, ép mình thức dậy quả thực là một
thử thách.
Đây là lúc rất rất nhiều người lựa chọn từ bỏ.
Chỉ cần cố thêm một chút là bạn đã chiến thắng 90% những người cùng thế hệ
Nhưng khi ấy tôi tự nói với mình rằng, phải cố gắng lên một chút, ít
nhất cũng phải nốt hôm nay. Rồi cứ thế, nốt một hôm, rồi nốt một hôm
nữa… dần dần tôi cũng tới được giai đoạn thứ ba.
Qua được giai đoạn thứ hai đầy khổ sở kia, bạn sẽ bắt đầu hưởng thụ việc dậy sớm.
Khi đó đồng hồ sinh học của bạn đã quen với nhịp sống mới, không cần
báo thức bạn cũng sẽ thức dậy vào đúng 5 giờ sáng mỗi ngày. Sau khi thức
dậy, bạn sẽ ung dung đi làm món đồ ăn sáng mình yêu thích, hoặc đi tập
thể dục, hoặc bắt đầu mở sách ra học.
Đợi đến 7 giờ, khi mọi người bắt đầu thức dậy, rất có thể bạn đã hoàn
thành bài thể dục 30 phút, đọc được 20 trang sách, hoặc viết được 1000
chữ cho bài luận của mình.
Bên cạnh đó, vì muốn dậy sớm, tôi cũng bắt buộc phải ép mình ngủ sớm.
Không thể vừa thức đêm vừa dậy sớm được, làm vậy còn hại hơn là ngủ
muộn rồi dậy muộn.
Cuối cùng, tôi có một thói quen sinh hoạt đúng quy luật, cùng một cơ
thể khỏe mạnh. Ban ngày cố gắng làm việc, đêm về nghỉ ngơi đầy đủ, giá
trị bản thân được nâng cao, tiền bạc cũng rủng rỉnh, tôi cảm thấy vô
cùng hạnh phúc.
Những gì tôi đã làm được, trong mắt rất nhiều người, là một điều “phi
thường”. Có lẽ ở thời đại này, thời đại mà người ta cảm thấy làm việc
đến 1-2 giờ sáng rồi thức dậy lúc 10-11 giờ trưa ngày hôm sau là bình
thường, thì rời khỏi giường lúc 5 giờ sáng thực sự là một cuộc chiến
không có bao nhiêu phần thắng. Nhưng tôi chỉ muốn nói rằng, đời người
không phải luôn tràn ngập những cuộc chiến sao? Bạn nghĩ sao về việc bắt
đầu mỗi ngày mới bằng một tin thắng trận?