Mùa Thu qua vội
Đông tới đầu thềm
Gió lùa lạnh cả hồn đêm
Không gian tĩnh lặng mình Em bên đèn Cố tìm kỉ niệm
Chết lịm từ lâu
Bao lần lá đổ vực sâu
Người đi dạo đấy quên câu hẹn thề
Mười năm không đủ
Tình cũ để quên
Ái ân dang dỡ cho nên
Anh vui duyên mới, chênh vênh em về
Cung đàn lỗi nhịp
Duyên kiếp xa xôi
Từ nay héo úa nụ cười
Trần gian mỗi một mình tôi với đời !
Ninh Vân
No comments:
Post a Comment
chúc vui vẻ