Đời mất anh cô đơn lạnh giá
Bước bên chồng dáng ngã chênh vênh
Cuộc tình ta vội quá nên
Đắm chìm bể khổ cố quên bóng hình
Bởi khi xưa dại khờ chẳng nói
Xa nhau rồi đau nhói buồng tim
Đêm đêm bóng nhỏ chân chim
Đường khuya lặng lẽ kiếm tìm hư vô
Mùa Thu lá bao lần tuôn đổ
Là bấy lần em khổ anh ơi
Kiếp này em lỡ anh rồi
Ngủ quên Lão Nguyệt để rơi tơ hồng !
NV
No comments:
Post a Comment
chúc vui vẻ