Nỗi Lòng Cô Phụ
Thu đi ngúng nguẩy không lời
Đông tới thật rồi giá buốt tim em
Ngoài song nắng nhẹ yếu mềm
Hoa cúc chẳng thèm hé nụ tình vươn
Thật là cảnh vật vô thường
Nay sớm màu hường tối lại đêm đen
Võ vàn vóc ngọc bao phen
Hiu quạnh bên đèn chờ bóng người xa
Mưa tràn bão nổi phong ba
Những buổi trăng già tựa cửa thầm mong
Đời thì như biển mênh mông
Em hóa hồn chồng anh hỡi nơi đâu?
NinhVan
Thu đi ngúng nguẩy không lời
Đông tới thật rồi giá buốt tim em
Ngoài song nắng nhẹ yếu mềm
Hoa cúc chẳng thèm hé nụ tình vươn
Thật là cảnh vật vô thường
Nay sớm màu hường tối lại đêm đen
Võ vàn vóc ngọc bao phen
Hiu quạnh bên đèn chờ bóng người xa
Mưa tràn bão nổi phong ba
Những buổi trăng già tựa cửa thầm mong
Đời thì như biển mênh mông
Em hóa hồn chồng anh hỡi nơi đâu?
NinhVan
No comments:
Post a Comment
chúc vui vẻ